Trong cuộc sống thanh bình và tươi đẹp của trẻ thơ, niềm tin chính là nền tảng vững chắc đưa những đứa trẻ bước vào thế giới rộng lớn. Khi chào đời, trẻ em đều mang trong mình cái nhìn hồn nhiên, tin tưởng rằng chúng xứng đáng với tình yêu thương của những người xung quanh. Chúng khám phá thế giới bằng tất cả các giác quan – từ ánh sáng lấp lánh của mặt trời cho đến mùi hương quyến rũ của cỏ cây, và cảm nhận được sự biến đổi của cuộc sống. Thật tuyệt vời khi trẻ em hiểu rằng, chúng không chỉ là những khán giả thụ động mà chính là những tác giả đang viết nên câu chuyện của riêng mình.
Tuy nhiên, điều đáng buồn là niềm tin ấy có thể bị lung lay bởi những câu hỏi vô tình hay những kỳ vọng vô hình từ xã hội. Chẳng hạn như câu nói: “Trẻ đã ngủ qua đêm chưa?” – một câu hỏi mà nhiều người gặp cha mẹ mới thường đặt ra, nhưng thực sự ẩn chứa trong đó là áp lực nặng nề mà cha mẹ phải gánh vác. Thay vì được khích lệ, đôi khi trẻ cảm thấy mình không đủ tốt, khiến cho niềm tin mà chúng nên có chìm dần vào sâu thẳm.