Kunst Und Poesie viết bằng hai thứ tiếng Việt và Đức

Thứ Tư, 14 tháng 6, 2017

Chạm



     Chạm,  đó là khi nắng  tháng sáu  bắt dầu gay gắt,  đứng lâu dưới  nắng  người ta có thể cảm nhận thấy từng tia nắng nhỏ, như mũi kim li ti khe khẽ châm chạm  tuôn thẳng vào da thịt. Chỉ có những cánh bướm lướt đi nhẹ nhàng  chìm vào trong nắng.

     Chạm , đó là khi ngọn  gió trưa hiếm hoi thổi qua  hờ hững  dịu dàng, cơ thể chìm trong làn gió trưa ,  hơi đất ẩm thở nồng nàn khiến hương cỏ  dại  chìm  sâu lẫn giữa thực và  mơ.


    Chạm, đó là khi nắng bước  vào những giấc mơ, chạm vào niềm tin tưởng , chạm vào gần gụi thực tại
Thư thái và sáng khoái dãn mình nơi ngực,  một mùa xuân mọc mầm trong hương nắng nóng. Mở cánh cửa tự do trong căn phòng bí mật. Trái tim thôi không còn sợ hãi, trước những tổn thương từng có, thôi không còn sợ hãi, trước những gì chưa hề nhìn rõ, nó đập rộn ràng và đầy ắp những  yêu thương .

     Chạm, đó là cả  cơ thể đang căng trào sực sống, hừng hực cháy trong những giọt mồ hôi,  quấn quít lẫn chìm trong nắng.  Nắng đang nung nóng nó cơ thể ấy, hay cơ thể ấy  nung cháy nắng hạ.

     Chạm, đó là khi hai tâm hồn gặp mặt , một tình yêu sinh ra từ thẳm sâu trong giây phút chạm chúng chìm lẫn trong nhau,  thật khác biệt, thật hài hòa . Bùng nổ như những dải ngân hà, để  lụi tắt như những vì sao chổi. Thời gian hàn gắn và vũ trụ lại hồi  sinh. Như những cánh bướm kia đã từng rách nát trong cơn gió lạnh để  lại được  sinh ra nhởn nhơ trong những ngày tháng sáu.

    Chạm  giây phút tay ở trong tay hồn ở trong hồn, khiến mọi khắc giây trở thành vĩnh cửu, khiến  vĩnh hàng ở lại khắc giây.
 Yêu,  cũng có nghĩa là trao cho nhau đôi cánh để bay đến với tự do, cũng có nghĩa là cội nguồn nơi  cây mọc rễ  và là lý do cho những quay lại để vĩnh cửu hồi sinh trong từng khoảnh  khắc ...

Sống và Yêu !


14.06.2017
Vân Anh Wendler

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét