Có thể như là gió,
Tách rời khỏi không gian, thoát ra khỏi thời gian
Một tia ánh sáng không thể làm lên một bình minh, nhưng đôi khi nó lại lóe lên đúng lúc để trở thành một niềm hy vọng.
Một tia sáng không thể làm một bình minh, thế nên nó sẽ không đến một mình.
Và màn đêm sẽ lùi lại để một bình mình trở về.
Chúng ta đi bên nhau, chúng ta đi cùng nhau cùng bước về phía trước, làm cuộc hành trình, mở ra với ánh sáng, đến với bản thân, đến với bình yên.
Thoát ra khỏi không gian, thoát ra khỏi thời gian, cùng với ánh sáng, cùng với hiện hữu, chúng ta đi tay trong tay tới nơi ấy, ngôi nhà linh hồn trú ngụ.
Nơi - Chỉ có hơi thở ấm áp và gió và mây trú ôm trái tim hồng.
Nơi nỗi nhớ, niềm đau, nằm trong cánh lá ấm êm không nhớ, không đau , chỉ ấm êm hiền dịu
Nơi đôi bàn tay dịu dàng, phát ra ánh sáng xoa dịu , chữa lành tổn thương trần thế.
Nơi sự thật chân thành chỉ vậy thôi như chính là nó vậy. Và dối lừa, ảo ảnh , mưu mô không còn chỗ đứng.
Nơi chúng ta bên nhau chẳng khi nào ly biệt
Sự sóng trong thực chất ngắn ngủi , mỏng manh , như sợi tơ sớm mai cố níu mình trên cánh lá. cố chống mình dưới sức nặng của hạt sương đêm long lanh tan tụ,
Chết hay sống là những sát na tuyệt đỉnh cuộc ái ân điệu vũ vô hình của tồn tại
11.02.2020
Vân Anh Wendler
Foto internet |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét