Kunst Und Poesie viết bằng hai thứ tiếng Việt và Đức

Thứ Ba, 19 tháng 9, 2023

Vũ điệu vĩnh hằng

 




Hạnh phúc...
Như những nốt nhạc rơi vào không trung vô tận, được nghe thấy như chưa từng nghe thấy, - cuộc sống- mang âm thanh của những vũ điệu xoay quanh trong vũ trụ vô cùng vô tận không ngừng nghỉ.

Như những biến đổi , toan tính, sợ hãi, niềm vui cũng như những nỗi buồn chúng ta nhận ra, chúng ta chẳng hề nhận ra. Chúng quẩn quanh trong dòng suy nghĩ, mà chỉ khi ta nhận ra mình thì mới có thể nhìn thấy chúng.
Như những nụ cười thân thương ta trao cho nhau chân thật, trong vòng tay người thương ấm áp, ta dám buông mình vào hơi thở trong từng hơi thở của người dịu dàng, nương tựa.

Như là cuộc sống biến đổi không ngừng với khuôn mặt sắc đẹp, đồng tiền, danh vọng được coi trong hơn tiếng nói của tâm hồn, khiến ta sợ hãi, Chúng ta đeo cho mình chiếc mặt nạ này, khi lại là chiếc khác. Tưởng chừng như chúng có thể bảo vệ mình, trong những lúc ta chẳng dám là mình.

Như là con sóng trong suốt mạnh mẽ trào dâng xô bờ, dạt dào gột rửa hồn cát bụi. Để trưởng thành, để lớn lên mỗi chúng ta cần có lòng can đảm là mình bằng cả trái tim.
 
Trong cái mạnh cái yếu, niềm vui nỗi buồn và cả nhưng ước mong, những đam mê cháy bỏng ta vẫn dám là mình, ... ta dám thật không ?!

Như vầng trăng đêm rằm sáng chiếu, tiếng thở dài cánh hoa rơi trôi theo dòng nước. Như mặt trời chói trang trưa hè, căng cong thổn thức tiếng ve râm ran vòm phượng vĩ.
 
Trong vắt âm thanh của tiếng cười rộn rã hôm nay, đâu đó xa xưa cũng đã từng là vọng âm của những dòng nước mắt. Tất cả ở trong ta và ta trong nó. Vũ điệu của vĩnh hằng, vũ điệu yêu thương.

19.09.2023

Vân Anh Wendler


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét