Kunst Und Poesie viết bằng hai thứ tiếng Việt và Đức

Thứ Tư, 10 tháng 1, 2024

Sự vô biên của hiện tại



Ngày ấy tôi cũng từng nghĩ rằng tràn đầy yêu thương có phải lúc nào, khi nào cũng chỉ có yêu thương trong mình. Và có lẽ đây là điều khó có thể hình dung ra được vì chúng ta là con người. Mà khi chúng ta sống, và nếm trải cuộc sống trên thế gian này thì sẽ không tránh khỏi được mọi hỉ nộ ái ố của cuộc đời. Những cảm xúc thăng trầm và mọi lo toan, sợ hãi vướng bận cuộc đời sẽ luôn chạm đến chúng ta . Vậy làm sao mà có thể giữ mãi yêu thương trong lòng mình? Liệu có thể không? bạn nghĩ sao ?

Hôm nay mỗi lần nhìn lại, ngày xưa ấy, tôi lại mỉm cười. Thật trân trọng và yêu thương những gì mình đã trải qua, từng nếm trải, từng đúng, từng sai. Trân trọng những người đã từng gặp trên hành trình học làm người. Những người thầy dù vô tình hay cố ý, sự có mặt của họ và họ dạy cho tôi cách sống và sự sống.
Trong mênh mông vô biên của hiện tại, giữa có và không của tồn tại thật tuyệt diệu biết bao những khoảnh khắc chúng ta quay lại với " bản thể vốn dĩ Là " của mình.
Bởi vì chỉ có nó mới có thể cho chúng ta ấn tượng về cách tự chữa lành vết thương cũ bằng trái tim mình - Và để có thể có được sức mạnh và tình yêu thương chúng ta cần phải học lướt qua những dòng sóng cảm xúc !
Cảm nhận được cuộc sống mới chính là Sống ...

Đó là trải nghiệm làm mẹ, khi con mình lên cơn sốt và ta ôm con lên trong vòng tay ấm áp dịu dàng của mình, ấp ủ nó, an ủi nó trong lòng mình . Và con mình cũng sẽ dần an yên hơn khi nằm trong vòng tay của mẹ. Trong ta thức dậy 1 niềm vui và lòng biết ơn khi ấy được ở bên con mình. Vừa tập trung vào hơi thở để tận hưởng những khoảnh khắc được ở bên con. vừa cố gắng giữ cho mình một tư thế thoải mái nhất như có thể và từ từ bước vào thiền định, cùng hơi thở và nhịp đập của trái tim mình. Sự cảm thấy và thỏa mãn lan tỏa trên toàn bộ cơ thể, qua sự giao thoa của những con sóng hòa hợp diệu kỳ.
Khi sự tin tưởng bản thân được hình thành và định vị, chúng ăn sâu vào hiện tại và khi ấy chúng ta có thể lướt trên những con sóng cảm xúc đang chuyển động không ngừng nghỉ trong ta. Và cánh cửa của tự do sẽ mở ra , và chúng ta sẽ có cơ hội để lĩnh giáo 1 mọi cảm nhận với đầy đủ ý thức của mình. Mọi thứ sẽ được thanh lọc và đặt về với đúng vị trí của nó.

Khi chúng ta đánh mất chính mình, quay lưng lại với chính mình và đánh lạc hướng bản thân, quên mất hơi ấm của trái tim vì nỗi sợ hãi mãnh liệt trong cảm xúc quá lớn và sự choáng ngợp ấy khiến chúng ta rơi vào sự cô đơn giữa đời thường, khi đó chúng ta sẽ bắt đầu tìm kiếm sự hỗ trợ, một mảnh bản sắc trong sự đánh mất bản thân này. Thường thì chúng ta lại không biết có thể tìm thấy sự hỗ trợ nội tâm này ở đâu. Để tránh sự vô minh này, chúng ta bám víu vào bên ngoài, vào con người, hoàn cảnh, chất gây nghiện, phương tiện giải trí, ... lời nói ... suy nghĩ, cảm xúc bên trong ... .. Và khi chúng ta làm như vậy chính chúng ta lại rút mất tình yêu thương dành cho chính mình .. Chúng ta tách rời khỏi một phần Sinh lực của mình, khỏi sự tiếp xúc linh hồn nhất thời của chúng ta, chúng ta “tách ra, xa cách” với chính mình, như trong tâm lý học đã nhắc đến.

Vì vậy, trên thế gian này có một sức lực mạnh hơn nhiều so với ý thức nhỏ nhoi hàng ngày của chúng ta, cái mà chúng ta cho rằng nó đã tạo nên danh tính của chúng ta. Thực lực này muốn hội tụ bản thể của chúng ta một lần nữa, mang chúng ta lại với nhau, sự hòa hợp bản thân bên trong chính mình. Chỉ khi ấy chúng ta mới có được một cảm giác trọn vẹn và tràn ngập tất cả các sinh vật sống, vươn tới vũ trụ. Do đó, Sức mạnh duy nhất của sự sống này gửi cho chúng ta những thông điệp suốt đời giữa các bản thể cá nhân. Mỗi thông điệp là một cơ hội, một lời mời học cách cảm nhận, nhìn sâu hơn, trở nên tỉnh táo hơn và từ đó bắt đầu một quá trình tự hiểu biết có ý thức dẫn chúng ta đến một sự thống nhất được trải nghiệm một cách có ý thức để thật sự YÊU THƯƠNG.

10.01.2024 Vân Anh Wendler



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét