.Bạn
nói
bạn muốn để lại phía sau cái chết của mùa đông ,
không muốn để
những cánh hoa nở tàn trong tối lạnh
rồi đóng băng trong lòng tuyết trắng,
nào ! chúng ta cùng bước nhé,
Tôi nói
và hãy để chúng ta cùng bước xuyên qua sắc lạnh
bởi vì tôi không thể,
bạn muốn để lại phía sau cái chết của mùa đông ,
không muốn để
những cánh hoa nở tàn trong tối lạnh
rồi đóng băng trong lòng tuyết trắng,
nào ! chúng ta cùng bước nhé,
Tôi nói
và hãy để chúng ta cùng bước xuyên qua sắc lạnh
bởi vì tôi không thể,
cưỡng lại
sức quyến rũ nảy mầm của ánh mặt trời
trong nụ cười của bạn
Tôi muốn kiếm tìm một chiếc khung
cho ảnh hình mặt trời của bạn mọc rực rỡ trong tôi,
để có thể ngắm nhìn và ngắm nhìn thêm lần nữa
Nơi
hơi thở của đại dương xanh
chạm
vào dòng cảm xúc
biển xanh sống động trong tầng âm thiên đàng của bạn
má chạm má và tôi nghe thấy
tiếng khúc khích táo bạo trong nụ cười của bạn
cơn sốt
tăng bốc trong hương vị dịu dàng
nhớ nhung trên làn môi
khát khao tưng bừng tỉnh giấc
khi tôi mở mắt ,
vẫn đắm mình trong vòng tay nóng bỏng
có muôn ngàn màu sắc phô mình trong muôn vàn sắc thái,
như các tác phẩm nghệ thuật trong phòng tranh,
biển xanh sống động trong tầng âm thiên đàng của bạn
má chạm má và tôi nghe thấy
tiếng khúc khích táo bạo trong nụ cười của bạn
cơn sốt
tăng bốc trong hương vị dịu dàng
nhớ nhung trên làn môi
khát khao tưng bừng tỉnh giấc
khi tôi mở mắt ,
vẫn đắm mình trong vòng tay nóng bỏng
có muôn ngàn màu sắc phô mình trong muôn vàn sắc thái,
như các tác phẩm nghệ thuật trong phòng tranh,
một
cơn bão bất ngờ bắt đầu mùa xuân,
giữa
trang đài mùa đông Siberia.
Vân
Anh Wendler dịch Rene Sturma
.......
du willst den Sterbenden Winter hinter dir lassen,
um nicht
in seiner schattigen Kälte zu verblühen,
und im frostigen Schnee zu erfrieren,
lass uns einfach gehen,
Salbei ich,
und uns gemeinsam vor der klirrenden Kälte davonstehlen,
denn ich kann,
den aufkeimenden Sonnenstrahlen,
in deinem Lächeln nicht breitstehen,
ich suche mir einen Bilderrahmen dafür,
um mir deinen strahlenerblühten Sonnenaufgang,
wieder und wieder
denn ich spreche,
die ozeanblauen Hauch,
deines erfrischenden paradiesischen Atems,
deine Wange und meine Wange,
und ich höre dein vorwitziges Sonnenkichern,
wie in einem Rausch,
durch den Geschmack deines zärtlichen
sehnsuchtsvollen Mundes,
glühendes Erwachen,
wenn ich dann meine Augen öffne,
und wir hitze badend in unseren Armen liegen,
denn da schillern tausend bunter Farben in sämtlichen Schattierungen,
wie Kunstwerke in der Galerie,
eines plötzlichen stürmischen Frühlingsanfangs,
zusätzlich eines sibirisch anmutenden Winters.
© RENE STURMA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét