Khi bạn không làm gì cả - về thân thể, tâm trí, không một chút nào - khi mọi hoạt động đã dừng và đơn giản bạn chỉ hiện hữu, hiện diện, đó chính là thiền. Bạn không thể làm, thực hành trạng thái đó được, bạn chỉ cần phải hiểu điều đó thôi.
Và bất kì nơi đâu bạn có thể tìm ra thời gian chỉ để hiện hữu và bỏ mọi việc đang làm - suy nghĩ cũng là làm, tập trung cũng là làm, suy tư cũng là làm - nếu, cho dù một khoảnh khắc thôi, bạn không làm gì cả và bạn chỉ ở tại trong tâm của bạn, hoàn toàn thảnh thơi, đó chính là thiền. Và một khi bạn đã có được trải nghiệm trạng thái đó thì bạn có thể duy trì bao lâu tuỳ ý bạn muốn. Cuối cùng, bạn có thể duy trì trạng thái đó, suốt hai mươi bốn giờ.
Một khi bạn đã trở nên nhận biết về phương thức, để làm sao hiện hữu mà
không bị quấy rối, thì dần dần bạn có thể bắt đầu làm mọi thứ - luôn
biết rằng hiện hữu không bị khuấy động. Đó là phần thứ hai của thiền.
Đầu tiên học cách chỉ hiện hữu và rồi học thêm chút ít hành động: như
lau nhà, tắm rửa, nhưng giữ bản thân bạn được định tâm. Sau đó bạn có
thể làm những điều phức tạp hơn.
Chẳng hạn, tôi đang nói chuyện với bạn nhưng việc thiền của tôi không bị quấy rối. Tôi có thể liên tục nói, nhưng trong tâm tôi không hề gợn sóng. Nó yên lặng, yên lặng tuyệt đối.
Cho nên thiền không phải là chống lại hành động, trốn khỏi cuộc sống Nó đơn giản dạy cho bạn cách sống mới, khi bạn trở thành trung tâm của cơn lốc. Cuộc sống của bạn diễn ra, thực sự mãnh liệt hơn - với nhiều niềm vui hơn, sáng tỏ hơn, rộng hơn, sáng tạo hơn - tuy nhiện bạn tách rời ra, từ trên cao quan sát mọi thứ đang xảy ra quanh bạn. Bạn không phải là người làm, bạn là người quan sát. Đó là toàn thể bí mật của thiền, rằng bạn trở thành người quan sát.
Các hành động thì vẫn tiếp tục ở các mức độ của nó, không có vấn đề gì cả... như chẻ củi, lấy nước từ giếng. Bạn có thể làm việc nhỏ và lớn. Duy nhất một điều không cho phép là: đánh mất định tâm của mình.
Sự nhận biết đó, việc quan sát đó nên tuyệt đối được duy trì rõ ràng, không bị khuấy động. Thiền là hiện tượng rất đơn giản.
(Clip: https://www.youtube.com/watch?v=0peVQTdI3Yg)
Chẳng hạn, tôi đang nói chuyện với bạn nhưng việc thiền của tôi không bị quấy rối. Tôi có thể liên tục nói, nhưng trong tâm tôi không hề gợn sóng. Nó yên lặng, yên lặng tuyệt đối.
Cho nên thiền không phải là chống lại hành động, trốn khỏi cuộc sống Nó đơn giản dạy cho bạn cách sống mới, khi bạn trở thành trung tâm của cơn lốc. Cuộc sống của bạn diễn ra, thực sự mãnh liệt hơn - với nhiều niềm vui hơn, sáng tỏ hơn, rộng hơn, sáng tạo hơn - tuy nhiện bạn tách rời ra, từ trên cao quan sát mọi thứ đang xảy ra quanh bạn. Bạn không phải là người làm, bạn là người quan sát. Đó là toàn thể bí mật của thiền, rằng bạn trở thành người quan sát.
Các hành động thì vẫn tiếp tục ở các mức độ của nó, không có vấn đề gì cả... như chẻ củi, lấy nước từ giếng. Bạn có thể làm việc nhỏ và lớn. Duy nhất một điều không cho phép là: đánh mất định tâm của mình.
Sự nhận biết đó, việc quan sát đó nên tuyệt đối được duy trì rõ ràng, không bị khuấy động. Thiền là hiện tượng rất đơn giản.
(Clip: https://www.youtube.com/watch?v=0peVQTdI3Yg)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét