Kunst Und Poesie viết bằng hai thứ tiếng Việt và Đức

Thứ Năm, 14 tháng 3, 2019

SỔ TAY NGƯỜI CHIẾN BINH CỦA ÁNH SÁNG






Lời người dịch: Truyện dịch chưa có giấy phép, xin các bạn đừng copy hay in ấn. Truyện gồm có 132 ghi chép về phong thái và cách đối nhân sử thế người chiến bình của ánh sáng, vốn dĩ đang tiềm ẩn trong mỗi chúng ta. Trong truyện không đánh số các ghi chép nhưng tôi mạn phép tác giả đánh số các ghi chép cho tiện đọc và tiện nhớ. Các ban hãy đón nhận những ghi chép này cùng tôi, nó không phải là những dòng chữ đọc nhanh để rồi trôi vào quên lãng, nó là những dòng chữ để ta luôn lật lại ngắm chúng trên chặng đường chúng ta đi.


Trân trọng.






SỔ TAY NGƯỜI CHIẾN BINH CỦA ÁNH SÁNG


Paulo Coelho – Handbuch des Kriegers des Lichts 1997 – Diogenes Taschenbuch 23354

Aus dem Brasilianischen von Marade Meyer – Minnermann


Một quyển sách về những dòng suy nghĩ có thể thay đổi cuộc đời


Mở đầu

“Từ bãi cát phía đông của làng, người ta có thể nhìn thấy một hòn đảo với một nhà thờ cực lớn với vô số gác chuông trên đó” – Người đàn bà nói thế với cậu bé.

Cậu chưa hề gặp bà trước đó, bà khác lạ trong bộ đồ của mình, trên mái tóc bà choàng một tấm khăn voan.

-“Cháu có biết nhà thờ này không?” bà hỏi ” Hãy đến xem và kể cho cô nghe xem cháu thấy nó thế nào!”


Vẻ đẹp lộng lẫy của bà khiến cậu lập tức chạy ra bờ biển, ngồi xuống và nhìn xa tít tận chân trời… Nhưng nhìn kỹ mấy cậu cũng chỉ thấy những gì mình đã từng quen thuộc: bầu trời xanh và biển.

Thất vọng. Cậu tìm hỏi những người đánh cá về một hòn đảo với ngôi nhà thờ trên nó. Một ngư dân già cho biết, xa xưa từng có hòn đảo ấy, các cụ tổ của ông đã sinh sống ở đó. Nhưng sau một trận động đất hòn đảo ấy chìm xuống nước .Giờ thi thoảng người ta vẫn nghe thấy tiếng chuông nhà thờ vọng lên từ đáy biển.

Cậu bé quay lại bờ biển chờ hết buổi chiều, nhưng chỉ nghe thấy tiếng vọng của sóng và chim hải âu.

Sẩm tối cậu về nhà. Nhưng sớm hôm sau đã quay lại bờ biển. Hình ảnh người đàn bà không để cậu yên, cậu không thể tin rằng một con người đẹp đẽ như vậy lại có thể kể về những điều không có thật .Một ngày nào đó khi bà quay trở lại, cậu muốn nói với bà về hòn đảo ấy, rằng dù không nhìn thấy nhà thờ, nhưng cậu đã nghe được tiếng chuông của nó qua sóng biển vọng lại

Thời gian trôi qua. Người đàn bà không quay lại và cậu bé đã quên bà. Nhưng nhà thờ nơi đáy biển thì cậu không quên, bởi vì nhà thờ thường mang theo mình của cải và sự giàu có nào đó. Nếu cậu nghe được tiếng chuông thì lời kể của người đánh cá là thật, và lớn lên cậu sẽ gom góp tiền bạc, mua vật dụng cho một cuộc thám hiểm mang kho báu từ lòng biển cả trở về.


Cậu bé dần không thích học, không thích chơi với bạn .Cậu trở thành sự chế diễu của bạn bè. Họ bảo cậu khác họ, luôn nhìn ra biển cả, rằng cậu sợ chơi với chúng cậu sẽ bị thua thiệt . Và chúng cười cậu, cậu bé hay ngồi trên bờ cát.

Mặc dù cậu bé vẫn chưa nghe thấy tiếng chuông nhà thờ vọng từ đáy biển. Nhưng mỗi sáng cậu học thêm được vài điều về những gì quanh cậu. Đầu tiên cậu phát hiện ra mình không còn bị đánh lạc hướng từ những con sóng biển, bởi cậu đã nhìn quen từng ngọn sóng. Cậu quen với tiếng kêu của chim hải âu, âm vo ve của những con ong, tiếng xào xạc của lá cọ đùa trong gió…


6 tháng sau khi gặp người đàn bà cậu bé không còn bị lac hướng bởi những tiếng động xung quanh. Nhưng cậu vẫn chưa nghe thấy tiếng chuông nhà thờ. Những người đánh cá trên bờ biển khẳng định: “Chúng tôi đã từng nghe thấy tiếng chuông”. Nhưng cậu bé chẳng nghe thấy gì cả.

Thời gian sau, những người đánh cá lại bảo: “Cháu quá quan tâm đến tiếng chuông nhà thờ đấy, hãy thôi đi. Hãy đi chơi với các bạn đi. Có lẽ chỉ những người đánh cá mới có thể nghe thấy tiếng chuông nhà thờ.”

Một năm sau cậu quyết định từ bỏ ý định, bởi có thể những người đàn ông đã nói đúng. Tốt nhất, là khi lớn lên cậu sẽ làm nghề ngư phủ. “Sáng sáng mình quay lại đây nghe tiếng chuông nhà thờ.” Cậu còn nghĩ : ” cũng có thể những cái chuông ấy đã hỏng sau trận động đất nên mình sẽ chẳng bao giờ nghe thấy tiếng nó nữa.”

Chiều hôm ấy cậu quyết định đi về nhà. Trước khi rời biển, cậu dõi tít chân trời xa lần nữa. Trong đầu cậu không còn tìm tiếng chuông nhà thờ, mà chỉ tận hưởng tiếng thầm thì của sóng, tiếng gù của chim hải âu, tiếng lá vui vẻ dập dờn trong gió. Xa xa là tiếng bạn bè vui chơi, cậu sẽ quay lại chơi với họ. Họ đã chê bai cậu khá lâu rồi, nhưng họ cũng sẽ chóng quên đi tất cả và chơi cùng cậu.

Cậu mừng rỡ và biết ơn vì mình đang sống. Cậu chợt hiểu rằng sự chờ đợi đã không hề lãng phí, vì cậu học được cách quan sát thiên nhiên và những niềm vui từ nó.

Và kìa, cậu vừa nghe thấy, trong khi cậu lắng nghe tiếng biển, tiếng chim, tiếng động của lá, tiếng bạn chơi. … tiếng chuông đầu tiên…

Một tiếng nữa.

Một tiếng nữa…

Rồi tất cả chuông của nhà thờ chìm sâu trong lòng biển bắt đầu rền vang tràn vào cậu vui vẻ.


Nhiều năm sau cậu bé xưa đã thành một người đàn ông, anh quay trở lại xóm nhỏ tuổi thơ. Anh không còn ý định tìm kho báu nơi đáy biển nữa. Có thể đó chỉ là một giấc mơ của tuổi thơ, và anh chưa bao giờ nghe thấy tiếng chuông từ đáy biển. Dù vậy anh vẫn ra bờ biển để lắng nghe tiếng vẫy dài của gió, tiếng gọi của chim Hải Âu.

Ngạc nhiên chưa. Anh lại nhìn thấy người đàn bà năm xưa, người đã kể cho anh nghe về hòn đảo nhỏ và nhà thờ trên đó, bà đang ngồi trên bờ cát.

-Bà làm gì ở đây đấy? – Anh hỏi.

– Tôi đang chờ cậu.

Sau bao nhiêu năm bà chẳng hề thay đổi. Vẫn chiếc khăn Voan choàng kín tóc và dáng vẻ không mang dấu vết của thời gian.

Bà đưa cho anh quyển vở màu xanh nước biển trang viết còn trắng tinh và bảo:

-Hãy viết đi. Viết cái nhìn trân trọng của người chiến binh ánh sáng qua đôi mắt trẻ thơ ấy, vì trẻ thơ có thể nhìn thế giới không mang vị đắng cay. Khi chúng muốn hiểu hay muốn tin tưởng một người, chúng nhìn thẳng vào mặt của người ấy bằng đôi mắt ngây thơ của mình.

-Thế người chiến binh của ánh sáng là gì?

Người đàn bà cười:

– Cậu biết rồi đấy. Đó là người hiểu được sự thần diệu của cuộc sống, chiến đấu đến phút cuối cùng cho điều mình tin tưởng và nghe thấy tiếng chuông nhà thờ được giữ sâu trong lòng biển cả.

Anh chưa bao giờ nghĩ mình có thể là người lính của ánh sáng. Như đoán được ý nghĩ này của anh, người đàn bà nói:

-“Ai cũng có thể đứng ở vị trí này. Và không ai nghĩ mình là một chiến binh của ánh sáng, mặc dù nó có thể là bất kỳ ai.”


Anh nhìn vào trang giấy. Người đàn bà lại mỉm cười


“Hãy viết đi!.” bà nói.






SỔ TAY NGƯỜI CHIẾN BINH CỦA ÁNH SÁNG

1.


Người chiến binh của ánh sáng không bao giờ quên lòng biết ơn.


Những thiên thần luôn đứng bên anh trong mọi trận chiến . Sức mạnh vô hình của vũ trụ đã dịch chuyển vạn vật vào đúng quĩ đạo của nó. để người chiến binh ánh sáng có thể vận dụng khả năng của mình một cách tốt nhất.


Những người bạn đồng hành của anh nghĩ rằng : ” anh ta thật may mắn !” Vì người chiến binh ánh sáng thường đạt được kết quả tốt đẹp hơn khả năng của mình. Chính vì vậy anh quì dưới ánh mặt trời đang tắt và cảm ơn chiếc áo choàng đang che chở mình của vũ trụ.


Nhưng sự biết ơn của anh không phải chỉ ở sức mạnh của vũ trụ. Anh không bao giờ quên những người bạn của mình , vì máu của họ đã hòa cùng máu của anh trên chiến trận .


Người ta không cần phải nhắc anh nhớ đến những công lao của những người bạn đồng hành. Anh luôn nhớ đến họ và chia sẻ những thành quả của mình với họ.



2.


Mọi con đường thế giới đều đi vào trái tim người chiến binh của ánh sáng. Anh không nề hà bước vào mọi dòng chảy đam mê mà cuộc sống mang lại . Anh biết rằng mình luôn tự do, trong mọi lựa chọn cho những mong muốn của bản thân. Anh luôn can đảm gặp những quyết định của mình, không ích kỷ và không ít lần với chút ít điên rồ trong đó.


Anh đón nhận mọi niềm đam mê của mình và tận hưởng chúng một cách sâu sắc . Anh biết mình không cần phải từ bỏ dòng nhiệt huyết nồng nhiệt cho sự chiến thắng của mình. Vì nó thuộc về Cộc Sống và mang lại niềm vui cho tất cả mọi người đang đứng cùng anh trên chiến tuyến. Nhưng anh cũng không đánh mất cái nhìn chuẩn xác về sự tồn tại của những điều ấy cũng như sự bền vững có giới hạn của vạn vật.


Người chiến binh của ánh sáng luôn thấu hiểu về những gì vô thường và những gì thực tại.



3.


Người chiến binh không chỉ dựa vào sức mạnh của mình. Anh biết lợi dụng cả sức mạnh của đối phương.


Khi bắt đầu trận chiến, anh chỉ có dòng nhiệt huyết và những đường kiếm trong tập luyện của mình; rất nhanh sau đó anh nhận ra rằng chỉ với lòng nhiệt huyết và những đường kiếm điêu luyện chưa đủ để cho một chiến thắng; Rằng anh cần phải có thêm những kinh nghiệm .





Anh hướng trái tim mình về vũ trụ và xin Thượng Đế dẫn đường cho mình, để anh có thể đảo ngược lưỡi gươm của kẻ thù , làm bài học tự vệ cho chính bản thân mình.


Những người bạn đồng hành của anh nghĩ là anh thật mê tín và họ chê bai rằng: ” anh đã dừng cuộc chiến chỉ để cầu nguyện , và anh đã chấp nhận bóng tối của đối phương.”


Người chiến binh của ánh sáng không để những lời dèm pha ấy ảnh hưởng tới mình. Bởi vì anh biết rất rõ rằng, chỉ tập luyện mà không có hơi thở của tâm hồn, cuộc sống cùng lý trí và trải nghiệm thì sẽ không có một hiệu ứng nào.



4.


Người chiến binh của ánh sáng không phải là một kẻ lừa đảo, nhưng anh hiểu chiến thuật đánh lạc hướng đối thủ.


Dù có háo hức đến đâu, anh cũng luôn vận dụng những chiến thuật của mình, để đạt tới mục đích của mình. Khi anh thấy mình đang cạn dần sức lực, anh sẽ để cho đối phương tưởng rằng anh còn nhiều thời gian, không cần phải khẩn trương.


Khi đối phương đợi anh tấn công bên phải, anh sẽ tấn công bên trái. Khi anh muốn tấn công tức thời, anh bắt đầu ngáp và làm như sắp đi ngủ.


Những người bạn của anh nói : ” nhìn kìa, đam mê của cậu ta biến mất thật nhanh!” Nhưng anh không quan tâm những điều họ nói, vì họ không biết chiến thuật của anh.


Người chiến binh ánh sáng biết mình muốn gì . Anh không cần phải thanh minh cho những hành động của mình.



5.


Nhiều chiến thuật của người chiến binh hướng tới điều mà một con người sáng suốt ở Trung Quốc đã nói:


” hãy để cho kẻ thù của bạn tin rằng kết quả của cuộc chiến không quan trọng với bạn, và như thế sự đam mê của họ sẽ biến mất. Đừng xấu hổ khi bạn phải tạm thời rời trận địa, khi bạn cảm nhận thấy kẻ thù của bạn mạnh hơn bạn. Điều đáng giá, không phải là mỗi trận đánh , mà chính là kết quả của toàn bộ cuộc chiến. Khi bạn thật sự mạnh mẽ, thì đừng xấu hổ khi bạn giả đò yếu thế. Điều ấy sẽ khuyến khích kẻ thù của bạn sơ hở không đề phòng và dẫn đến sai lầm xuất quân quá sớm. Trong một trận đánh, sự bất ngờ công kích là chiếc chìa khóa cho chiến thắng.”



6.


“Cũng thật lạ lùng “, người chiến binh tự nói với mình. ” Vì sao ta gặp thật nhiều những con người mà khi có điều kiện thuận lợi là họ phô bày ngay những mặt xấu của mình? sức mạnh của họ bị che lấp đằng sau sự hiếu chiến , sự sợ hãi của họ trước sự cô đơn được đeo chiếc mặt nạ của sự độc lập. Họ không thể tự tin vào khả năng của mình. và phí phạm thời gian của chính bản thân mình vào việc phô bày mình tới mọi phương trời.”


Người chiến binh nhận ra dấu hiệu này ở nhiều người đàn ông và đàn bà anh quen. Anh không để mình bị lừa gạt, anh im lặng khi họ tìm cách làm cho anh phải khâm phục. Anh sửa đổi bản thân mình khi anh nhận ra những lầm lỗi của chính mình trong sự phản chiếu lỗi lầm từ những tấm gương bản thân của người khác.


Người chiến binh của ánh sáng tận dụng mọi cơ hội để làm Meister cho chính bản thân mình.



7.
Đôi khi người chiến binh của ánh sáng phải chiến đấu với ngay cả những người anh yêu thương.


Một con người biết trọng tình bạn sẽ không gục ngã trước gió bão cuộc đời. Anh dũng mãnh vượt qua mọi khó khăn để tiến lên.


Nhưng cũng không ít lần anh đứng trước sự đối đầu của những người anh từng dạy họ những đường kiếm. Học trò của anh muốn khiêu chiến với anh.


Và người chiến binh của anh sáng chỉ cho họ thấy khả năng của mình. Với một vài diễn giải anh tước bỏ vũ khí của họ. Và sự yên bình quay lại nơi tụ họp.



” tại sao cậu lại làm thế , khi cậu còn trên tài tất cả những kẻ ấy” một người hành hương hỏi anh.



” Bởi vì những người ấy, khi họ khiêu chiến với tôi, chẳng qua là vì họ muốn tiếp xúc với tôi và tôi đã giữ đúng chừng mực để sự tiếp xúc có thể tự hoàn thiện” người chiến binh trả lời



8.
Trước một trận chiến người chiến binh thường tự hỏi mình về sự thuần thục kỹ năng của mình.


Anh rút được nhiều kinh nghiệm từ những thương tích hay mất mát trong các trận chiến của mình. Anh đã từng mất nhiều thời gian cho những trận chiến, mà cuối cùng chúng chứng tỏ rằng đó là một sai lầm . Hay anh đã để mình bị tổn thương cho một người nào đó không xứng đáng với tình Yêu Thương của mình.


Nhưng người chiến thắng không bao giờ lặp lại lỗi lầm cũ của mình. Bởi vì thế người chiến binh của ánh sáng chỉ mở cửa trái tim cho những điều thực sự xứng đáng với nó.



9.


Người chiến binh của ánh sáng tiếp nhận những bài học của I GING . ” sự kiên trì là một cái giá rất nhỏ”


Anh biết rằng lòng kiên trì không đồng nghĩa với sự bảo thủ . Khi có những thời điểm mà cuộc chiến kéo dài dai dẳng , khiến hao tổn sức lực và tinh lực chiến đấu của mìn


Khi ấy anh nghĩ ” đến cuộc chiến đã quá dài và có thể khiến cả mảnh đất chiến thắng biến thành tro bụi”


Chính vì thế anh lùi quân và tạm ngừng chiến. Anh kiền trì chờ đợi thời điểm thuận lợi cho một trận tấn công mới .


Một chiến binh của ánh sáng luôn quay lại cuộc chiến, không phải vì anh bảo thủ, mà vì biết lựa mình theo đúng thời điểm.



10.


Nhiều khi người chiến binh của ánh sáng nhận ra, rằng có những khoảnh khắc thường lặp lại.



Nhiều khi anh đứng trước những vấn đề mà anh đã từng phải đứng trước nó. Khi ấy anh thất vọng và tự trách mình, vì anh nghĩ rằng,cuộc sống của anh không hề có một tiến triển nào cả, vì anh lại một lần nữa phải đứng trước trận chiến mà anh đã từng đứng trước nó.



” Ta đã từng trải qua tất cả những điều này” anh trách cứ trái tim anh.


” đúng, anh đã từng trải qua tất cả những điều này” trái tim anh trả lời” những thực sự vượt qua được những vấn đề này thì anh vẫn chưa làm được”


Khi ấy người chiến binh chợt hiểu ra rằng , đằng sau sự lặp lại của những sự kiện chẳng qua chỉ phục vụ cho một mục đích là : anh học bài học mà anh vẫn chưa hiểu mà thôi .



11.


Người chiến binh ánh sáng hay làm những điều bất thường


Ví dụ như anh nhảy nhót trên con đường đến nơi làm việc. Hoặc nhìn vào mắt của một người không hề quen biết và nói ngay về tình Yêu Thương. Anh thêu dệt những ý tưởng, tưởng chừng như rất nực cười. Người chiến binh của ánh sáng muốn làm như vậy.


Anh không hề sợ khi những giọt nước mắt rơi cho một quá khứ hay rạng rỡ mỉm cười cho những thành công mới đạt được.


Khi anh cảm thấy thời điểm đã đến, thì anh sẵn sàng bỏ lại tất cả và bước vào cuộc phưu lưu mà anh luôn mơ ước. Khi anh nhận ra anh đã đến ranh giới của mình, thì anh rời trận chiến mà không hề trách cứ gì bản thân cả.


Người chiến binh của ánh sáng không dùng ngày tháng của mình để chui vào một dáng hình mà những người khác đã khoác cho anh.



12.


Người chiến binh của ánh sáng không bao giờ để mất đi ánh sáng trong cái nhìn của mình.


Anh đứng trên mặt đất bằng hai bàn chân của mình, chia sẻ cuộc sống với mọi người và bước vào hành trình của mình không mang theo ba lô và dép. Nhiều khi anh cũng là kẻ hèn nhát, và không phải lúc nào anh cũng làm theo đúng luật lệ.


Nhiều khi người chiến binh ánh sáng khốn khổ trước những điều không đáng có, hay anh nhỏ nhặt và không thể tưởng tượng được rằng mình có đủ khả năng để lớn mạnh. Anh nghĩ rằng mình không xứng đáng được ban phước lành hay những điều huyền diệu.


Không phải lúc nào anh cũng biết tại sao anh lại làm thế. Nhiều đêm anh không ngủ vì anh thấy rằng cuộc đời của mình chẳng hề có một ý nghĩa nào cả.


Cũng chính vì vậy anh là người chiến binh của ánh sáng . Bởi vì anh có những sai lầm. Vì anh tự đặt cho mình những câu hỏi. Vì anh tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống; và chắc chắn anh sẽ tìm ra.



13.



Người chiến binh của ánh sáng không sợ những biểu hiện tưởng chừng như điên rồ của mình


Khi một mình , anh nói chuyện to với chính mình. Anh đã từng nghe thấy người ta nói rằng : đó chính là cách tốt nhất để có thể nói chuyện với những Thiên thần và anh muốn có sự giao lưu này.


Ban đầu anh thấy thật khó . Vì anh nghĩ rằng mình chẳng có gì để nói, và có nói cũng chỉ là những điều lảm nhảm. Nhưng anh vẫn không nản, anh thường nói chuyện với trái tim mình. Nói những điều chính bản thân anh cũng không thể tin nổi, hoàn toàn nhảm.


Một ngày nào đó, anh nhận ra sự đổi khác trong giọng nói của mình. Và nhận ra một trí tuệ đang nói từ anh.


Thoáng nhìn người chiến binh tưởng chừng như thật điên rồ, nhưng tất cả chỉ là một sự biến chuyển ẩn hình trong đó.



14.



“Người chiến binh của ánh sáng tự chọn kẻ thù của mình”những nhà thơ nói thế.


Anh biết khả năng và tài năng của mình mà không cần thiết phải phô bày với cả bốn phương trời. Mặc dù vậy vẫn có những người xuất hiện và muốn đọ khả năng của họ với anh.


Với người chiến binh không có sự ” hơn” ” thua” Mỗi một người đều có tài năng riêng của mình cho con đường ta tự chọn cho mình.


Nhưng cũng có những người không để cho anh yên. Họ khiêu khích và xúc phạm anh và làm tất cả để anh nổi giận. Trong những lúc ấy trái tim anh nói với anh rằng: ” đừng suy nghĩ gì về những lời xúc phạm, chúng không hề ảnh hưởng đến sự phát triển của anh . Và anh sẽ chỉ hảo tổn sức lực, lãng phí thời gian vào đó mà thôi”


Người chiến binh của ánh sáng không mất thời gian của mình vào những việc vô nghĩa khiêu khích ấy; anh có một vận mệnh mà anh cần thực hiện.



15.


Người chiến binh của ánh sáng nhớ đến câu nói của John Bunyan : “tôi không hề hối hận những điều tôi đã phải chịu đựng khi đứng trước những khó khăn mà tôi đã bước vào nó – vì chính nhờ đứng trước tất cả những điều ấy tôi mới có những bước đi của ngày hôm nay, của những gì tôi mong muốn. Lúc này tất cả những gì tôi có chính là lưỡi gươm này, và tôi sẵn sàng trao nó cho bất cứ ai muốn bước trên con đường hành hương . Tôi mang theo mình những vết sẹo của những cuộc chiến – chúng chính là nhân chứng cho các cuộc chiến và phần thưởng cho những chiến thắng mà tôi đã đạt được.


Những bước chân và dấu vết của thương tích sẽ mở cánh cổng thiên đường cho tôi. Có một khoảng thời gian tôi đã sống để lắng nghe những chiến công của các anh hùng. Có thời gian tôi đã sống vì tôi phải sống.


Nhưng lúc này tôi sống vì tôi là một chiến binh, và một ngày nào đó tôi muốn mình sẽ được đứng bên những gì mà chính vì chúng tôi đã chiến đấu.”



16.


Trong những khoảnh khắc khi anh bắt đầu bước trên con đường của mình, anh nhận ra con đường anh phải đi.


Mỗi một hòn đá, mỗi ngã rẽ đều chào đón anh. Anh trở thành một với núi với hồ, tìm thấy phần nào tâm hồn mình trong cánh chim, bụi cây , động vật và những cánh đồng


Anh đón nhận và tin tưởng vào sự giúp đỡ của Thượng Đế. Người giúp anh nhận ra nhiệm vụ đã được định trước của minh





Có những đêm anh không có chỗ để ngủ, có những đêm khác anh không thể ngủ nổi. ” đó là chuyện dĩ nhiên” người chiến binh nghĩ ” vì mình đã quyết định chọn con đường này”


Khi ấy chính là lúc anh có thể thực hiện tất cả mọi việc với quyền lực của mình. Tự anh đã chọn cho mình con đường anh đi, chính vì thế thì không có lý do gì để phàn nàn cả.



17.


Từ khoảnh khắc này và đến vài trăm năm nữa – Vũ trụ sẽ giúp đỡ người chiến binh của ánh sáng và tẩy chay những thành kiến.


Nguồn năng lượng của trái đất cần được đổi mới.


Những Sáng kiến mới cần Không gian .


Cơ thể và tâm hồn cần những thách thức mới .
Tương lai đã trở thành hiện tại, và tất cả những ước mơ , trừ những điều được xây dựng lên từ định kiến , sẽ có cơ hội để thể hiện mình.


Điều quan trọng sẽ ở lại, những điều không quan trọng sẽ biến mất. Nhưng người chiến binh biết rằng anh không được phép can thiệp vào những ước mơ của người khác, và cũng không mất thời gian để chỉ trích những quyết định của người khác.


Để có thể tin vào con đường của mình, anh không cần phải chứng minh rằng con đường của người khác là sai



18.


Người chiến binh của ánh sáng cân nhắc kỹ càng khi quyết định vị trí nào cần giành được.


Cho dù có khó khăn đến mấy anh cũng sẽ tìm thấy cơ hội để vượt qua những cản trở. Anhkiểm tra lại mọi con đường có thể , mài sắc lưỡi kiếm của mình và đổ đầy trái tim lòng kiên trì , để đủ dũng mãnh đứng trước mọi thử thách


Thế nhưng vẫn không ít lần anh đứng trước những tình huống khó khăn không hề định trước . Trong khi đợi thời cơ thuận lợi anh sẽ không thể chuyển dịch một bước, nhưng để tiến bước có những lúc cần những quyết định mang chút ít điên rồ


Anh vẫn làm những quyết định mang chút điên rồ ấy.


Vì trong trận chiến cũng như trong Tình Yêu không ai có thể nhìn trước được tất cả.







19.


Như khi anh nhận ra những sai lầm của mình người chiến binh cũng nhận ra những lợi điểm của bản thân.


Một vài người bạn đồng hành kêu ca rằng :


“Những người khác may mắn hơn chúng ta”


Rất có thể họ đúng nhưng người chiến binh không để những suy nghĩ ấy làm tê liệt mình, anh tìm cách để sự dụng tất cả mọi tài năng như có thể của mình


Anh biết rằng sức mạnh nhanh nhẹn của con Linh Dương nằm trong bắp đùi của nó. Sự tài ba bắt cá của con Hải Âu chính là sự chính xác của đường bay tới đich. Anh đã học được rằng con hổ thì không sợ con Hyäne * vì nó hiểu sức mạnh của mình.


Chính vì vậy người chiến binh tìm cách hiểu thêm về sức mạnh tự vệ của bản thân mình. Và anh thường kiểm tra lại bộ áo giáp ấy, đó chính là : Niềm tin, Tình Yêu thương và Hy vọng.


Khi cả ba điều ấy đều có mặt thì anh không ngần ngại bước tiếp con đường của mình.



20.






Vân Anh Wendler (dịch)






( còn tiếp)






* ( giống chó sói)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét