Chiếc lá thu vàng rụng đấy ư
Nằm dài không gió thoáng ưu tư
Mùa đi mùa đến trần gian thế
Đừng trách đông về ươm lá thu
Cơn gió tim chiều vẫn phiêu du
Dượt đùa trong nắng chốn hoang vu
Thẳm sâu dòng chảy niềm khao khát
Một - với đất trời, với thiên thu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét