Khi bình minh tỉnh giấc
ánh nắng miên man nghịch đùa mỏng thon như ngón tay con gái
lật từng trang từng trang sách nhỏ
chẳng để làm gì, chỉ thế rồi đi
Xòa trên vai từng sợi từng sợi tóc dài
vòng tay ôm gối
để lòng ta lật từng ngày từng ngày ngược chảy
nỗi nhớ
ồn ào như con sóng ngoài kia đang dội
về đâu
đi đâu
trong thanh âm tuyệt mỹ
của ngày
hòa bản nhạc đêm
( Vân Anh )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét