Đôi khi tôi ngồi trong phòng vẽ của mình chẳng để làm gì chỉ để lắng
nghe bản nhạc nào đó, và ngẫm nghĩ đôi chút về nó. Chỉ đơn giản thế
thôi, nhưng những khoảnh khắc ấy quí báu đối với tôi thật nhiều. Tôi
quay lại với riêng tôi, là mình trong mọi điều chạm đến.
Những khi ấy bầu không khí quanh tôi luôn mang một dáng hình của
một bình minh, ánh sáng như dịu dàng hơn, những con gió vô hình bảy sắc
chuyển động trong tầng âm sâu sắc lặng thầm. Trong tôi là những
khoảng trống mênh mông không bến bờ , chúng tôi cúi mình chào nhau để
lại rồi loãng tan trong màn sương lấp lánh nhạt mờ …
Một câu truyện cổ hiện ra, chúng kể cho tôi nghe về những trái
tim, những trái tim của mỗi chúng ta. Đi bên và trong ta trên mọi con
đường.
Câu chuyện ấy kể rằng mỗi con người đều mang ba trái tim theo
mình để bước vào cuộc trần gian trăm năm đầy thử thách. Mang nhiều nụ
cười cùng nước mắt để dựng xây những trang sách cuộc đời đa hình đa
dạng này.
Trái tim thứ nhất mang những nhịp đập của nó cho thế giới bên
ngoài, nó có thể nhìn thấy tất cả những gì trong cuộc sống ngoài đời
của chúng ta. Trái tim thứ hai đập cho những con người yêu thương
trong cuộc đời ta . Và trái tim thứ ba , một trái tim vô hình không phải
ai cũng nhìn thấy. Chỉ có tự bản thân mình mới có thể nghe thấy nhịp
đập của nó và nhìn được nó . Mỗi trái tim đều có những nụ cười, niềm
vui, nỗi buồn. Mỗi trái tim đều khóc đều cười cùng ta trong cuộc hành
trình này. Nhưng sự mạnh mẽ của mỗi trái tim thì lại khác nhau nhiều
lắm .
Với cuộc sống bên ngoài trái tim thứ nhất của ta khi nó mạnh mẽ,
sẽ làm tất cả cho mọi người xung quanh. Bởi vì chỉ có như vậy trái tim
ấy mới cảm nhận được tình yêu thương khi trao đi tất cả, đôi khi ngay
cả chính bản thân mình. Bù lại thì trái tim thứ hai không hề quan tâm
đến thế giới bên ngoài, nó chỉ đập cho những người nó yêu thương. Giống
như một con mãnh thú bảo vệ và che chở cho những đứa con quanh mình,
tận hiến bản thân đưa bờ vai vững chắc và vòng tay rộng mở cho họ.
Trái tim thứ ba của mỗi chúng ta là một trái tim vô hình rộng lớn
nhưng không phải ai cũng nghe được tiếng nhịp đập của nó và nhận ra sự
sống của nhiều những thứ khác tồn tại được nhờ nó. Với nền giáo dục ,
cùng các công ước, quy tắc và qui định cuộc sống vật chất đời thường
, lại càng làm cho ta khó lòng hơn cảm nhận được trái tim thứ ba của
mình, hay chịu đựng nó khi nó đau đớn . Nó giống như cơn bão lao vào
ta từng những phút giây, khiến ta không yên và khiến ta ngạt thở trong
tốc độ của nó.
Để cảm nhận được trái tim thứ ba của mình chúng ta cần một khoảng
trời tĩnh lặng, chỉ trong tĩnh lặng ta mới nghe thấy tiếng trống tiếng
chiêng từ ngàn xưa vọng lại trong ta, và sự hài hòa với hai trái tim
kia lại được kết nối. Trong nó sẽ là những quá khứ của niềm vui vô tận,
những khắc giây quí giá, những đớn đau tột cùng , những mến thương ,
những thứ tha và cả những Tình Yêu. Trên tất cả nó chính là quê hương
của Tình Yêu Thương trong mỗi chúng ta. Trái tim này chính là ta và chỉ
có ta quen biết nó.
Khi ta không còn cẩn trọng chăm chút trái tim này của mình,
trái tim ấy sẽ biến mất , và không ai có thể giúp ta tìm lại nó ngoài
chính bản thân mình. Bạn hãy thử nhìn vào những đôi mắt của những con
người đánh mất trái tim thứ ba, bạn sẽ nhận ra điều ấy. Tìm lại được nó ,
chữa lành cho nó , sẽ mất nhiều, rất nhiều sức lực và năng lực. Và đôi
khi có những con người không bao giờ còn có thể tìm thấy trái tim thứ
ba của mình nữa.
Nhưng cứ nhắc đến trái tim là ta nói đến Tình Yêu. Tình Yêu thật
sự chưa bao giờ chỉ là những gì thơ mộng hay tuyệt vời. Tình Yêu chính
thực là một hành trình sống hòa đồng cùng những thất vọng hy vọng,
giữa có và không, khổ đau yêu thương giữa trong và ngoài bản thân ta.
Hành trình của những bài học vô giá , cùng giá trị sống vô song về sự
hòa đồng mà mỗi con người chỉ có được khi dám sống. Cũng chính bởi cái
ngộ tâm hồn với mỗi bản thể con người mới khiến cho Tình Yêu trở thành
Tình Yêu Thương mang âm vị mộng mơ màu nhiệm hài hòa và mạnh mẽ tuyệt
diệu vốn dĩ của chúng .
Ở ngoài kia mùa Xuân đang quay trở lại cùng những cánh chim di
cư. Ngay từ sáng sớm tiếng chim đã ríu ran hòa đồng cùng bản tình ca của
ngày, chồi non đã bật mầm dâng hương ngọt nhẹ nhàng . Con suối róc
rách buổi sớm vẫn còn đọng cảm giác trong veo, lạnh băng, sảng khoái
trong tôi. Ngồi quấn mình trong chăn ấm, quanh tôi là những bức tranh
dang dở đợi chờ màu, hương vị cà phê tỏa khắp căn phòng tạo lên một cảm
xúc yên bình thanh thản làm sao.
Các bạn ơi! một mùa của những Tình Yêu lại bắt đầu …
22.03.2016
Vân Anh Wendler
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét