có cả những chiếc lá úa vàng của mùa thu cũ
khi gió tung mình giở bảng màu quá khứ
bay ngang qua ta nét bút thần kỳ
vẽ
quá khứ vào khoảnh khắc này hiện tại
dấu chân của ngày hôm qua
nốt nhạc mưa lăn mép lá con đường
lửa thì đỏ trên cung đàn ngày dần cạn
ly rượu hồng cháy nắng cơn say
những kẻ điên đâu cần ngày mai
chỉ khoảnh khắc
giây phút này ta sống
Chúng tồn tại giữa thật và ảo
trên ranh giới của niềm tin và những giấc mơ
say như cơn bão
nơi những chiếc gai mọc trên vòng nguyệt quế
tuyệt vọng và yêu thương
biến mình thành
chiếc chìa khóa mở cánh cổng một con đường
Lối thoát
có tiếng gió
bản thánh ca của sự thinh lặng
và thời gian làm phép nhân biến mình thành vô tận
Trong vô hình cất cánh một vì sao
giữa mênh mông màn đêm lặng lẽ chuyển mình
Vân Anh Wendler
*my escape : lối thoát của tôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét