Nàng là tiếng hát bay vào vòm cao tháng mười hai ra đi,
là lời chào ngập ngừng giữa những đám mây trên bầu trời dịu xanh tháng một
Vũ áo của nàng vô hình tấm màn của sương
tung bay và bao bọc thế gian
Đánh thức niềm khát khao
Tình yêu của nàng là lớp giá băng
đóng cứng mặt hồ
cách ngăn
vô tưởng
Bước chân của nàng nồng nàn nhẹ như bông tuyết trắng mê hoặc
khiến ta chết trong những lời ca miên du huyền thoại
và vùi mình tê cứng trong bàn tay giá lạnh của nàng
nơi chỉ có bóng đêm và mây mù
vẽ dạng hình cuộc sống
đi đến tận cùng tận cùng
nếm nỗi đau cơn điên u mê tuyệt vọng
Ta là ai ?
Rơi đến thẳm sâu của cái không
tịch mịch
tận cùng của cô dơn
vỡ bung trong
đốm lửa
hồi sinh
tan chảy
trong tiếng chuông đầu tiên
nơi trái tim cánh Linh Lan
rùng mình thức dậy
02.01.2017
Vân Anh Wendler
Foto internet |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét