Như
điệu Tang-go nhón bước điệu đàng về miền phiêu lãng
Như
bản tình ca không lời ngân nga rung vách mạch rừng âm u rêu phong
Như
ánh mặt trời dan dìu đan ngày, lấp lánh dây tơ níu hờ vòm lá
Như
nốt nhạc tim chiều dâng sương miệt mài gọi đêm len mình ngõ nghách
Ru
ngón tay mềm chải mái tóc huyền chìm vào đêm trắng
Ru
con gió ngoài thềm nựng tiếng thở dài giọt sương nép hờ… rơi vào trống vắng
Ru
trên cánh vai trần nghiêng lá rời cành dập dờn khô cóng
Ru
xao xác con đường cố quên- nhớ gì vùi mình nhạt mờ không bóng
Mơ
hương gió hoa mềm tím thương ửng hồng ngập trời nhung nhớ
Mơ
gió thôi lạc đường lặng lẽ tìm về nhướn chân dịu dàng hôn khẽ
Mơ
viết tên người bờ cát mảnh đời chờ cánh buồm chiều mải mê ngoài khơi
Mơ
sóng cồn cào thay ta rì rào dạt xô ôm thuyền tung mình trắng xóa
Ta
trong đất mẹ hiền chớp mi mặt trời cười cùng mưa nắng
Ta
thân đá bạc màu phơi gió bào mòn say cùng bụi cát
Ta
hơi nước từ nguồn thẳm sâu tìm đường lan từng mạch vách
Ta
yêu, sống trên đời chỉ để hiểu rằng mình chính là đây
15.09.2014
Vân Anh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét