Kunst Und Poesie viết bằng hai thứ tiếng Việt và Đức

Thứ Năm, 20 tháng 11, 2025

Bàn về ĂN - UỐNG

 



Bạn thân mến,


Lâu rồi chúng ta mới trò chuyện. Không biết bạn còn giữ thói quen đọc vài dòng chia sẻ nhỏ mỗi ngày như trước kia không? Còn tôi, thỉnh thoảng đọc được một bài viết dễ thương nào đó của bạn, lại bất giác mỉm cười – giống như tìm thấy một mảnh ký ức cũ trong ngăn tủ lâu không mở.

Có những điều chúng ta nghĩ khác nhau, nhưng thật lạ, càng lớn tôi càng thấy mình dễ đồng cảm hơn. Có lẽ vì cuộc sống đã nhẹ nhàng dạy ta cách thấu hiểu thay vì tranh luận thì phải ( cười ). Và mạng xã hội – nơi tưởng chừng chỉ có ồn ào – đôi khi lại trở thành chỗ để ta tìm thấy những suy nghĩ đơn giản, chân thật như người quen cũ gửi đến nhau vài dòng hỏi thăm.

 Suy nghĩ về chuyện nấu ăn. Ngày xưa, phụ nữ nấu ăn ngon thường vì trách nhiệm, vì mẹ chồng, vì gia đình đông người. Còn bây giờ khác rồi – rất nhiều người trong số họ nấu vì niềm vui. Vì thích cảm giác bóc một nhánh tỏi thơm nức, thích tiếng lách tách dầu sôi, thích thấy người mình thương ăn ngon miệng. Hay đơn giản là họ nấu để chăm lại chính tâm hồn mình, sau một ngày quá nhiều áp lực.

Hôm trước tôi gặp một chị bạn. Chị kể rằng ngày nào cũng dành 20 phút cuối ngày để nấu một món thật ngon “vì xứng đáng”. Và tôi nghĩ, đúng thật, càng trưởng thành ta càng biết tự thưởng cho mình.

Ẩm thực cũng như cuộc sống: có món mất đi theo thời gian, có món lại được tạo ra mới. Không gì đứng yên. Chỉ có khẩu vị của chính chúng ta đôi khi dừng lại vì lười thay đổi.

Và bạn biết không, càng tìm hiểu tôi càng nhận ra nhiều hiểu lầm về ăn uống mà người ta tin mãi không thôi. Viết ra đây như kể bạn nghe vài mẩu chuyện nhỏ nha.
1. “Ăn tối làm tăng cân” – câu nói mà tôi nghe từ hồi cấp ba đến giờ

Nhưng thật ra, cơ thể chẳng hề quan tâm bạn ăn lúc mấy giờ đâu – chỉ quan tâm bạn ăn bao nhiêu.

Ví dụ như hôm bạn tăng ca, bỏ bữa trưa, tối về đói cồn cào thì một bữa ăn đầy đủ là điều quá bình thường. Đừng tự trách mình, đừng sợ “ăn tối là lỗi”.

* Nếu ăn tối muộn khiến bạn khó ngủ, hãy thử ăn sớm hơn một chút. Còn nếu bạn ăn xong lăn ra ngủ ngon… thì cứ sống theo nhịp của chính mình. Không cần ép mình theo ai cả.
 
2. “Trái cây ăn bao nhiêu cũng tốt” – nghe giống lời khuyên của các mẹ nhưng không hoàn toàn đúng

Nhớ có lần bạn kể muốn giảm cân nên ăn nguyên một tô nho “cho lành mạnh”. Mà nho toàn đường fructose, ăn nhiều lại càng thèm ăn thêm.

Trái cây tốt, nhưng không phải ăn vô hạn. Đường trái cây mà dư thừa vẫn gây tăng acid uric, tăng huyết áp hay thậm chí mệt mỏi.

* 1–2 khẩu phần trái cây mỗi ngày là đẹp nhất. Như sáng ăn quả táo, chiều vài múi bưởi – cơ thể vừa đủ, tâm trạng cũng nhẹ nhàng.
 
3. “Giảm cân là phải cắt tinh bột” – một quan niệm làm cuộc sống… buồn không cần thiết

Tinh bột là năng lượng. Cắt hoàn toàn tinh bột chỉ khiến ta mệt mỏi, dễ cáu gắt và nhanh bỏ cuộc.

Như hôm nào bạn quên ăn trưa mà chiều vẫn cố chạy bộ, chắc bạn nhớ cảm giác choáng váng chứ? Không phải vì bạn yếu, mà do thiếu tinh bột thôi.

* Hãy chọn tinh bột tốt: khoai lang, gạo lứt, bánh mì nguyên cám. Ăn vừa phải nhưng đều đặn – cơ thể sẽ biết ơn bạn.
 
4. “Chất béo là xấu” – thực ra không có chất béo não bộ ta còn buồn hơn cả buổi sáng thiếu cà phê

Chất béo tốt giúp hấp thu vitamin, nuôi não, cân bằng hormone.

Một trái bơ vào bữa sáng, hay một ít dầu ô liu cho bữa tối – đều làm cơ thể vận hành êm ái hơn bạn nghĩ.

*  Chỉ nên tránh chất béo chuyển hóa (trans fat) – thường thấy trong đồ chiên đi chiên lại hoặc bánh kẹo công nghiệp.
 
5. “Chanh chứa nhiều vitamin C nhất” – một hiểu lầm dễ thương

Thật ra ớt chuông đỏ mới là “nữ hoàng vitamin C”.
Kiwi cũng giàu hơn chanh. Bông cải xanh cũng vậy.

Nên nếu có ngày bạn muốn làm một món gì đó bổ dưỡng, thử xào một đĩa ớt chuông – nhanh, đẹp mắt, lại rất giàu vitamin.



Bạn thân à, càng lớn tôi càng tin rằng ăn uống – cũng như sống – không cần phải gò ép. Không cần chạy theo quy tắc của ai khác. Mỗi người có cơ thể riêng, nhịp sống riêng, những niềm vui nho nhỏ riêng.

Chỉ cần ta " hiểu mình ", đối xử với mình tử tế hơn một chút, ăn uống điều độ hơn một chút, và nhẹ nhàng hơn với chính mình mỗi ngày – thế là đủ để sống một đời an vui.

Hy vọng khi đọc những dòng này, bạn thấy hơi ấm của một cuộc trò chuyện cũ. Như thể chúng ta đang ngồi ở đâu đó, nơi quen thuộc năm nào, trước mặt là ly nước chanh muối, và cuộc đời thì đang chậm lại một chút để ta kịp mỉm cười với nhau.
Thân

20.11.2025
Vân Anh Wendler  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét