Kunst Und Poesie viết bằng hai thứ tiếng Việt và Đức

Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2016

HẠNH PHÚC LÀ CÁI CHẾT CỦA BẢN NGÃ



„Hạnh phúc là mối đe dọa, còn khổ đau là an toàn – an toàn đối với bản ngã. Bản ngã chỉ có thể tồn tại trong đau khổ và nhờ đau khổ. Bản ngã là một ốc đảo được bao quanh bởi địa ngục; hạnh phúc là một mối đe dọa đối với bản ngã, đối với chính sự tồn tại của bản ngã. Hạnh phúc hiện lên như mặt trời mọc và bản ngã tan biến, bốc hơi như một giọt sương trên lá cỏ. „Hạnh phúc là cái chết của bản ngã. Nếu bạn muốn ở lại tách rời với tồn tại như đa số mọi người đang cố gắng làm, bạn sẽ sợ hạnh phúc và niềm vui.

Bạn sẽ cảm thấy tội lỗi khi mình hạnh phúc. Bạn sẽ cảm thấy như là tự tử vậy bởi vì bạn đang tự tử ở cấp độ tâm lý, ở cấp độ của bản ngã. „Gần như điều này luôn xảy ra khi mọi người tận hưởng niềm vui trong chốc lát rồi sau đó lại cảm thấy rất tội lỗi. Tội lỗi nảy sinh do bản ngã. Bản ngã bắt đầu hành hạ họ, „Bạn làm gì vậy? Bạn đã quyết định giết tôi à? Mà tôi là kho báu duy nhất của bạn. Giết tôi à? Bạn sẽ bị hủy diệt. Giết tôi bạn sẽ tự hủy diệt mình“. „Bạn đồng nhất mình với bản ngã đến độ khi bản ngã nói những điều đó, chúng thật có sức hấp dẫn, lôi cuốn và thuyết phục. Thực tế lại ngược lại: bạn không phải là bản ngã. Thực ra, vì bản ngã mà bạn không lớn lên được. Bản ngã giống như tảng đá đè lên không cho bạn mọc lên. Dời tảng đá đi và bạn sẽ bắt đầu mọc được lên, lớn lên thành một cái cây to viên mãn tuyệt vời, trổ hoa. Nhưng ban đầu khi bỏ tảng đá đi sẽ cảm tưởng như mất đi mọi sự an toàn. Tảng đá đang ngăn cản nhiều thứ. Nó đang ngăn không cho mưa đến với bạn và bạn nghĩ rằng như vậy an toàn hơn. Thực tế là mưa nuôi dưỡng bạn. Nếu mưa đến được với bạn thì bạn đã bắt đầu mọc lên được rồi. Tảng đá đang ngăn nắng, và bạn nghĩ rằng nó là mái che: nó ngăn không cho hơi nóng của mặt trời đến chỗ bạn. Nhưng hơi nóng đó là cần thiết, hơi nóng đó là sự sống. Những điều hủy hoại bạn, xã hội lại dạy bạn rằng không có hại. Không những nó không có hại mà nó còn là sự che chở, bảo vệ, an toàn. Tư tưởng này đã trở nên bắt rễ sâu trong bạn đến mức bạn cảm thấy khổ đau là an toàn. Ai cũng cảm thấy như vậy. Do đó mọi người đều chọn khổ đau. Đó là lựa chọn của bạn. Mọi người đều chọn địa ngục. Đó là trách nhiệm của bạn. Nếu cả trái đất này đều sống trong địa ngục, thì đó chẳng phải là trách nhiệm của ai cả. Đó là một quyết định cố ý sống trong địa ngục, bởi vì trong địa ngục bản ngã còn tồn tại được“. Bản ngã còn có thể tồn tại khi còn bóng đêm, u tối, không có mặt trời nơi chân trời. Khi mặt trời hiện lên nơi chân trời, mặt trời của sự nhận biết, thì bản ngã sẽ bắt đầu tan biến đi như bóng đêm. Tất nhiên, nếu bạn đồng hóa mình với bóng đêm, thì mặt trời mọc sẽ là một mối đe dọa. Còn nếu bạn không đồng nhất mình với bản ngã, bạn sẽ có thể chào đón mặt trời. Đó không còn là mối đe dọa nữa. Đó là một điều kỳ diệu, một cuộc phưu lưu, đó là cuộc sống mới, sự chào đời mới, đó là sự hồi sinh.
Osho, The Dhammapada: The Way of the Buddha, Vol. 6, Talk #10 Health Coach Trần Lan Hương dịch Happiness Is the Death of the Ego
——————————————————————————————


Happiness Is the Death of the Ego „Happiness is threatening and misery is safe – safe for the ego. Ego can exist only in misery and through misery. Ego is an island surrounded by hell; happiness is threatening to the ego, to the very existence of the ego. Happiness rises like a sun and the ego disappears, evaporates like a dewdrop on the grass leaf. „Happiness is the death of the ego. If you want to remain a separate entity from existence as almost everybody is trying to do, you will be afraid of being blissful, cheerful. You will feel guilty in being blissful. You will feel suicidal because you are committing suicide on the psychological level, on the level of the ego. „It almost always happens that people enjoy a few moments and then afterwards feel very guilty. The guilt arises because of the ego. The ego starts torturing them, „What are you doing? Have you decided to kill me? And I am your only treasure. Killing me? You will be destroyed. Killing me is destroying yourself.“ „You are so identified with the ego that when the ego say such things, they have such appeal, attraction, conviction in them. The reality is just the opposite: you are not the ego. In fact, because of the ego, you are not growing. The ego is like a rock preventing your growth. Remove the rock and you will start growing, growing into a big tree with great fulfillment, flowering. But in the beginning it will feel as if throwing the rock away is throwing away all safety. The rock was preventing many things. It was preventing the rain from coming to you and you were thinking it was safer. In fact the rain is nourishing. If it had reached you, you would have started growing. The rock was preventing the sun, and you were thinking it was shelter: it prevented the heat of the sun from reaching you. But that heat is needed, that heat is life. What is destructive to you, you have been told by the society is not destructive. Not only that it is not destructive, but it is a shelter, a protection, a security. That idea has become so deeply rooted in you that you feel misery is safe. Everybody feels like that. That’s why everybody chooses to be miserable. It’s your choice. Everybody chooses hell. It’s your responsibility. If the whole earth is living in hell, then it’s nobody’s responsibility. It is a deliberate decision to live in hell, because in hell the ego can remain.“ The ego can remain when it is dark, dismal, no sun on the horizon. When the sun arises on the horizon, the sun of awareness, then the ego starts disappearing like darkness. Of course, if you feel identified with darkness, the sunrise will be threatening. And if you disidentifies youself with the ego, you will be able to welcome the sun. It is not threatening anymore. It is a thrill, an adventure, it is new life, new birth, it is resurrection. Osho, The Dhammapada: The Way of the Buddha, Vol. 6, Talk #10

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét