
Khi thế giới trong tôi lặng im
Sáng nay, tôi nghe tiếng mưa
rơi trên lá thu —
không hỏi vì sao,
chỉ thấy đời đang thở.
–
Con kiến bò qua viên sỏi
chậm rãi hơn cả nỗi buồn.
Tôi cười,
vì hiểu: chẳng có gì phải đến trước.
–
Một chiếc lá rơi,
tôi cũng rơi theo,
và đất dịu dàng
đón cả hai.
–
Trong thinh lặng,
tôi chạm vào điều không thể gọi tên:
giọt sương tan —
và tôi cũng tan.
–
Không ai mất,
không ai còn.
Chỉ có gió
đang đi qua gió.
6.10.2025
Vân Anh Wendler
-----------.-------------
“Wenn die Welt in mir still wird”
Am Morgen
höre ich den Regen
auf Herbstblätter fallen —
ich frage nicht / warum,
ich spüre nur
dass das Leben atmet.
Eine Ameise
kriecht / über einen Kiesel,
langsamer als die Traurigkeit selbst.
Ich lächle
weil ich verstehe:
Nichts / muss zuerst sein.
Ein Blatt fällt,
und ich falle mit.
Doch die Erde
empfängt uns beide sanft.
In der Stille
berühre ich das, was keinen Namen trägt
Ein Tautropfen löst sich auf —
und ich auch.
Niemand / geht verloren,
niemand bleibt.
Nur der Wind
geht / durch den Wind.
06.10.2025
Vân Anh Wendler
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét