Kunst Und Poesie viết bằng hai thứ tiếng Việt và Đức

Thứ Hai, 29 tháng 4, 2019

NIỀM TIN



Em dại dột nghịch đùa trên sóng
Sóng vô tình dội trắng bờ mơ
Để ngác ngơ ướt mình cát bóng
Lao xao xô vết chân ngây thơ

Nếu nói về cuộc sống thì tôi thích nói nhất về tình yêu, bởi vì theo như tôi nghĩ, không có gì đẹp đẽ bằng tình yêu thực thụ chân thành trên đời này cả.

Tình yêu là nơi những hạt mầm hạnh phúc sinh ra, và cũng là nơi chúng lớn lên trưởng thành trong nó. Và đặc biệt hơn thế, tình yêu là cội nguồn của thật nhiều những niềm tin, niềm tin vào cuộc sống, niềm tin vào tương lai. Mà khi ta có niềm tin có nghĩa là ta đã hiểu thế nào là ý nghĩa của cuộc sống. Đó chính là một thử thách của cuộc đời, thử thách trái tim.

Niềm tin, nghe thật giản dị và dễ có phải không bạn. Bất cứ ai cũng có thể có nó, không phân biệt giàu nghèo, hay sang hèn, già, trẻ.

Khi ta chào đời ta hoàn toàn đặt thân phận mình lên bàn tay người sinh ra ta. Đó có thể là là cha mẹ ta , hoặc cũng có thể là giản đơn đó là người nuôi dưỡng ta. Non nớt ngây thơ ta học từ người, những gì là sống, những gì là yêu và cả những gì là nghét. Đó là lúc niềm tin dễ có nhất, và cũng là nơi niềm tin dễ mất nhất : TUỔI THƠ

Để có được 1 niềm tin vững trãi thì lại là 1 quá trình, học hỏi, nếm trải đầy thử thách. Từ 1 vị thành niên cho đến khi thành những kẻ trưởng thành. Đôi khi ta vẫn đi tìm hoài niềm tin, vì nó bỗng trở nên xa sỉ , đắt giá. Tại cuộc đời với nhiều phù phiếm, đâu có dễ tìm thấy niềm tin. Đặc biệt hơn khi sự tráo trở, cơ hội lên ngôi. Và lòng tham, sự vô cảm , lòng ích kỷ là những ông bà hoàng lộng lẫy, dưới những tấm áo bào khéo léo làm u muội lòng người. Hồn ta ngợp mình dưới sự quyến rũ mới lạ của vật chất, của đam mê bề mặt. Hay cũng có thể là ta đang thu mình dưới lớp màng che của sự sợ hãi. Sự sợ hãi làm tê liệt mọi cảm xúc, mọi âm thanh của cuộc đời.

Đôi khi, chỉ đôi khi rất nhỏ nhoi tích tắc ta giật mình vì thấy cuộc đời thật vô nghĩa làm sao, khi mọi giá trị đều cân đo đong đếm được, chỉ cần bạn có đủ tiền trong túi mà thôi.

Có phải không, cứ càng lao mình vào cơ cuộc mưu sinh, càng có nhiều tiền, ta lại càng lao mình vào sâu hơn cuộc trác táng nào đó, tìm cái gì đó. Cái gì bạn nhỉ, cái gì đã làm ta luôn đói khát, cồn cào, và cả thất vọng. Tại sao những đồng tiền chúng ta kiếm ra không làm ta hạnh phúc lâu dài. Sự quá ngắn ngủi của hạnh phúc luôn làm ta thêm bất hạnh. Với tháng năm, từ những thất vọng nhỏ nhoi tích tụ ấy sẽ lớn dần, nó sẽ ngấm vào từng tế bào trong cơ thể ta, nhức nhối, mưng mủ, nhầy nhụa.

Liệu có phải không ta đã đánh mất điều ta tìm, đó chính là NIỀM TIN.

Vậy tại sao tâm hồn ta lại cứ hoài tìm niềm tin? và không để ta yên mình với muôn vàn đói khát vật chất vây quanh ta? Bởi vì không có niềm tin cũng đồng nghĩa là không thực sự thấu hiểu tình yêu, cộng đồng, bạn bè, bằng hữu . Đó chính là tấm áo choàng lộng lẫy vô giá của cuộc sống tặng ta NIỀM TIN.

Thật giản đơn và cũng thật khó có, có phải không các bạn. Chẳng hề dễ dàng gì khi ta phơi bày điểm yếu của mình cho thế giới quanh ta. Và cuộc thử thách dành cho mỗi trái tim lại bắt đầu, để bạn có thể tự lựa chọn cho mình con đường với 1 niềm tin hay không.

Nhưng để có 1 niềm tin vào thời điểm này chúng ta lại cần có 1 lòng can đảm, vị tha. Vâng tôi nói đến 1 lòng can đảm, vị tha sáng suốt. Bởi vì tin tưởng có nghĩa là ta đã đưa mình vào 1 vị trí dễ bị tổn thương. Ta tin tưởng với niềm hy vọng sẽ tỉnh táo đủ để đứng trước và nhìn thẳng vào những dối lừa. Nâng niu những niềm tin nhỏ bé, để chúng có cơ hội lớn mạnh. Hoặc từ những dối lừa ta có được những bài học hữu ích. Và những dối lừa không làm ta tổn thương đến mức ngã gục. Bởi chỉ cần ta thu mình lại đơn côi để bảo vệ niềm tin của mình, thì lúc đó cũng là lúc niềm tin biến mất, với cả chính ta . Đồng thời sự nghi hoặc với cuộc đời ngoài kia lớn mạnh, sinh sôi.

Sự sợ hãi cướp đi mọi hồn nhiên vô tư, sẽ cản trở ta đến được với chính mình. Mà không đến được với chính mình có nghĩa là ta đã không yêu nổi mình, yêu bản thân mình. Sự yêu thương này không phải là sự ích kỷ, vì trong ích kỷ chưa bao giờ hiện hữu 1 tình yêu thực thụ cả.

Sự yêu thương ở đây là sự quan tâm tới chính tâm hồn và yêu thương mình, để tâm hồn có thể từ đó lớn mạnh và đủ khả năng yêu thương thế giới quanh bạn không điều kiện. Để tình yêu được chắp thêm đôi cánh lãng du.

Trong cuộc đời, nhiều khi ta không tránh khỏi sự tuyệt vọng. Và cái chết đến là sự tất nhiên của mỗi thể xác. NIỀM TIN vào tình yêu thương vô bờ bến của Người lại an ủi ta. Chúng bất diệt với tháng năm, vượt qua mọi giới hạn về thời gian và không gian.

Dưới hình dạng của mỗi vật thể đều có một cái bóng của vật thể ấy. Ta hãy để cái đẹp và cả bóng tối của cuộc sống hiện nguyên hình có phải không các bạn.

Hãy can đảm bước tiếp đi các bạn của tôi, không một cảm xúc nào xa xôi cả, kể cả niềm tin. Bởi cuộc sống chính là mảnh đất dưới bàn chân của bạn. Và chúng ta cần có niềm tin để TÌNH YÊU mãi sống với mỗi chúng ta trên mọi nẻo đường.

23.09.2013
Vân Anh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét